Nếu tìm thông tin nào đó trên mạng thì khóa học, hướng dẫn cực kỳ nhiều nhưng là giả hoặc rối và loãng. Những câu hỏi phức tạp thì google hay chatgpt không thể trả lời chính xác(ví dụ như yêu cầu lập trình xử lý một bài toán thực tế có luật được định nghĩa cụ thể). Và tôi sẽ phải tự giải quyết nó. Tôi chợt nhận ra nếu không phải một sinh viên đang theo học bạn sẽ không được mượn sách của trường. Những đồ án, đề tài nghiên cứu của bao thế hệ sinh viên không dễ để tiếp cận từ chính sinh viên bên trong trường. Giảng viên đại học thường chỉ chọn 1 vài sinh viên ưu tú nhất để ưu tiên bồi dưỡng vì không đủ thời gian. Tri thức là vô tận và cũng là vô giá.
Trong thế giới của luật hấp dẫn, tâm trí tôi nó không chịu sự kiểm soát và nó bị hấp dẫn bởi mọi câu hỏi. Tôi sẽ phải trở thành sinh viên giỏi chỉ để tiếp cận với kiến thức hay ư ? Tôi sẽ phải trở thành tiến sĩ ngành này chỉ để trao đổi với giáo sư ngành khác về một chủ đề có phạm trù bao trùm tri thức của cả 2 ngành ư. Có con đường nào “khai sáng một cách đơn thuần” hơn là áp dụng cái “luật hấp dẫn” đó không?